Ngày sinh nhật là một sự kiện ý nghĩa trong cuộc đời mỗi con người chúng ta, là mốc đánh dấu ngày bạn ra đời cũng như là ngày nhớ ơn người đã sinh thành.
Kỷ niệm sinh nhật bắt nguồn từ đạo Ki tô giáo ở châu Âu. Trong văn hóa của đạo giáo này, người ta tin rằng ngày sinh nhật của một người là thời điểm mà những linh hồn, ma quỷ mang đến những điều không tốt lành. Để xua đi những điềm xấu, trong ngày sinh nhật mọi người sẽ tặng nhau lời chúc sinh nhật, hoa hay những món quà.
Ngày nay, sinh nhật không chỉ phổ biến ở châu Âu mà còn trên toàn thế giới, không phân biệt màu da, giới tính hay tuổi tác, địa vị xã hội,.... Bên cạnh đó, sinh nhật không còn mang nặng ý nghĩa tôn giáo như trước mà đơn giản chỉ là một đặc biệt của mỗi cá nhân và tiệc sinh nhật được tổ chức để tận hưởng giây phút vui vẻ với những người thân yêu.
Ở Thẩm Quyến có một cô giáo, ban đầu cô ấy cũng có một khoảng thời gian học tập văn hóa Trung Quốc, vào lúc đó tôi đang ở Hải Khẩu. Ngày 15 tháng 3 năm vừa rồi, Thẩm Quyến có một số thầy cô mời tôi qua bên đó để giảng bài. Họ liền hỏi cô giáo của tôi rằng :” Vị Thầy này muốn giảng cái gì?”. Cô này liền nói với họ “Vị Thầy giáo này muốn giảng Đệ Tử Quy”. Họ liền nói “Đệ Tử Quy có gì để giảng giải? Cái đó chẳng phải để trẻ nhỏ học hay sao? Tại vì sao không giảng “Luận Ngữ” chứ?”. Kết quả, cô giáo này tuy là nói như vậy, thế nhưng cũng đi nghe tiết giảng thứ nhất. Sau khi nghe xong, cô đột nhiên cảm thấy chính mình thiếu sót rất nhiều đạo lý cơ bản để làm người, đều vẫn chưa áp dụng được. Cho nên cô liền điều chỉnh lại thái độ của cô, rất nỗ lực học Đệ Tử Quy. Trước khi chưa học Đệ Tử Quy, cô đã xem qua rất nhiều sách thánh hiền, cảm thấy chính mình có thiện căn sâu dày, có lúc còn bội phục chính mình. Kết quả sau khi học Đệ Tử Quy rồi, cô cảm thấy ngay đến “Hiếu” cũng chưa làm xong, phải cố gắng kiểm điểm lại.
Các vị cảm thấy chính mình thiện căn sâu dày tốt hay là cảm thấy chính mình vẫn chưa học tốt được thứ gì? Người trước tốt hay người sau tốt? Người trước thì có đời sống không nhận định được rõ ràng. Người sau biết khiêm tốn mà dũng tiến. Cho nên chúng ta nói “tu hành”, “tu hành” là phải tu sửa hành vi, phát hiện lỗi lầm của chính mình, bạn mới có thể ngày càng tường tận. Chúng ta phải nên làm một người tường tận mới tốt, cải đổi lỗi lầm của chính mình. Đây gọi là chân tu hành. Cho nên khoảng tháng năm cũng là ngày lễ cha mẹ, vừa lúc cô giáo này cũng trở về quê nhà. Học rồi phải làm, cho nên cô muốn cảm tạ ân dưỡng dục của cha mẹ, vừa lúc đó cũng là sinh nhật của cô.
Trẻ nhỏ hiện nay nói đến sinh nhật, điều thứ nhất chúng nghĩ đến là gì? Bánh kem. Còn gì nữa không? Chúng ta dạy con phải làm thiện. Vậy xin hỏi, cái ý niệm thứ nhất nghĩ đến bánh kem có phải thiện không? Cho nên phản ứng của rất nhiều trẻ nhỏ đều là hiện rõ ra kết quả của giáo dục. Chúng ta phải bình lặng mà quán sát xem hạt giống này đã gieo đúng chưa, hay là đã gieo sai rồi. Phải cẩn trọng mà suy xét. Cơ hội giáo dục tốt đến như vậy!
Chúng ta phải giúp trẻ nhỏ có ý niệm đầu tiên khi nghĩ đến ngày sinh nhật chính là nghĩ đến ngày bị nạn của Mẹ, phải nhớ lấy Mẹ mang thai lao nhọc, sanh đẻ khổ cực. Chúng ta phải làm cho chúng khởi lên lòng tri ân, báo ân. Đó gọi là giáo dục.
Cho nên khi cô giáo này quay về, cô muốn cảm tạ cha mẹ, liền đem ra ba cái ghế. Lúc đó cũng có bà ngoại của cô ở đó, cô liền mời bà ngoại, cha mẹ ngồi lên ghế. Mẹ của cô tương đối nhạy cảm. Bà nói “Con gái! Rốt cuộc con muốn làm việc gì?”. Cô giáo này liền đối trước Mẹ của cô, đối trước ba vị trưởng bối này nói: “Con đã sống qua hơn 30 năm rồi, đã làm cho cha mẹ biết bao lo lắng. Hiện tại con đã bắt đầu học tập giáo huấn của Thánh Hiền. Cho nên từ nay về sau, con phải làm một đứa con gái hiếu thuận, không để cho bà và cha mẹ phải bận tâm. Còn ân dưỡng dục hơn 30 năm, con sẽ ghi nhớ ở trong lòng. Hôm nay cũng là gặp lúc sinh nhật của con, con phải chân thành cảm tạ cha mẹ. Cho nên hôm nay muốn hành lễ ba lần quỳ, chín lần cúi đầu”.
Cô giáo này lạy xuống cái lạy đầu tiên, Mẹ của cô lập tức rơi nước mắt. Đây là nước mắt gì? Giọt lệ an ủi. Kỳ thật người làm mẹ không hề nghĩ đến con cái phải đền đáp thứ gì. Thế nhưng con cái có chút tâm hiếu thuận thì liền sẽ làm cho họ rất an ủi.
Dưới vòm trời ai là người khờ nhất? Mẹ là người dễ gạt nhất, không cần đền đáp. Bạn nói cho họ nghe lời ngon, lời ngọt, đối với họ có chút tâm hiếu thuận thì họ liền mãn nguyện lắm rồi.
Cô giáo này lạy xuống cái thứ hai, con của cô là một học sinh tiểu học lớp 3, lập tức đến bên cạnh chồng của cô, bóp nắn cho ba mình. Con trai cô dường như cảm thấy ở trong không khí như vậy mà không làm gì đó thì thật là khó chịu. Bài dạy không lời! Tâm hiếu hạnh này của mẹ đã làm cho con cô cảm động mãnh liệt. Cho nên chú cảm thấy hiện tại phải phục vụ cho ba chú một chút. Cho nên thân giáo (lấy mình làm gương) vô hình đã cảm hóa, sức mạnh rất to lớn. Đứa bé này khi trở về nhà, bước vào cửa liền dõng dạc nói với cha mẹ của chú :” Cha Mẹ ơi, năm tới sinh nhật của con, con cũng lạy cha mẹ”. Đó là giáo dục, trên làm dưới bắt chước. Có cần phải tốn tiền không? Việc chân thật quan trọng của đời người, tiền không có tác dụng gì lớn.
Trích bài giảng "Con đường đạt đến Nhân Sinh Hạnh Phúc"