MỤC LỤC
Bạn đã biết Triều Tiên là một đất nước kỳ lạ với sự xuất hiện của quân đội ở khắp nơi và không cho phép bất cứ du khách nào đến đây chụp ảnh. Chúng ta cùng Lịch Vạn Niên 365 tìm hiểu nhé.
Một trong những điều thú vị ở Triều Tiên là người dân không thể cắt tóc tùy tiện. Năm 2013, Kim Jong Un (Kim Chính Ân) quyết định hạn chế kiểu tóc của người dân và đưa ra "28 kiểu tóc phù hợp với nhân dân nhất". Hầu hết tất cả các tiệm làm tóc trên toàn quốc đều treo hai bức hình mẫu, 18 kiểu tóc nữ, 10 kiểu tóc nam, nhưng tuyệt nhiên trong số đó lại không có kiểu tóc của ông.
Trong 18 kiểu tóc dành cho nữ, ông quy định những cô gái độc thân phải để kiểu tóc đơn giản, phụ nữ đã lập gia đình mới có thể làm tóc cầu kỳ hơn. Đối với nam thanh niên, tóc không được dài quá 5cm, cách 15 ngày buộc phải cắt tóc một lần, nếu lớn tuổi hơn một chút, chiều dài của tóc có thể lên đến 7cm.
Ở Triều Tiên, người dân có thể sử dụng máy tính nhưng chỉ có thể truy cập vào mạng nội bộ. Bạn không thể truy cập wifi vì đơn giản tại đây không có wifi. Các trang web quốc tế cũng bị chặn, người dân chỉ có thể truy cập trong khoảng 1.000-5.500 trang web nội địa. Các loại máy tính bảng bán ở Triều Tiên đều là do Trung Quốc sản xuất nhưng đã được bỏ tính năng wifi và bluetooth.
Khách du lịch không được sử dụng đồng tiền nội tệ của Triều Tiên. Du khách chỉ được mua hàng ở các cửa hàng dành riêng cho mình, tại đây, bạn có thể trả tiền bằng euro, nhân dân tệ, won Hàn Quốc hay USD nhưng không được sử dụng tiền của Triều Tiên. Và họ cũng bị hạn chế không được mua bất cứ thứ gì ở các cửa hàng của dân địa phương.
Ở Triều Tiên, những người sở hữu một chiếc xe chắc chắn rất giàu có và quyền lực bởi giá thành của chúng rất cao và không phải ai cũng mua được. Ngay cả một chiếc xe đạp cũng có giá cao và ít khi nhìn thấy trên đường. Tất cả xe đạp đều có biển số xe, giống như ôtô. Người dân đa phần sử dụng phương tiện công cộng như tàu điện ngầm hay xe bus.
Bạn không thể tìm thấy một tờ báo đã được in ra vài năm trước đây, ngay cả trong một thư viện. Còn sách báo, tạp chí nước ngoài dĩ nhiên là bị cấm lưu hành. Người dân và khách du lịch có thể xem báo hàng ngày bởi chúng thường được dán ở các tấm bảng thông báo trên đường phố hoặc ga tàu điện ngầm mà không cần mua.
Điện thoại di động không quá hiếm ở Bắc Triều Tiên như trước đây. Tuy nhiên, người dân địa phương không được phép thực hiện cuộc gọi ra nước ngoài hoặc thậm chí là với người nước ngoài đang ở nước này. Tất cả thẻ SIM chỉ cho phép thực hiện các cuộc gọi trong nước.
Không có hệ thống bình nóng lạnh ở các gia đình Triều Tiên, nếu muốn tắm nước ấm họ thường tới các phòng tắm công cộng. Họ cũng không có hệ thống sưởi ấm nên để làm ấm ngôi nhà, người dân vẫn sử dụng các lò sưởi đốt củi, ngay cả ở Bình Nhưỡng, do nước này gặp nhiều vấn đề với việc cấp điện.
Trước năm 2015, chỉ có 2 quốc gia trên thế giới cấm Coca Cola là Cuba và Triều Tiên. Khi thức uống này cuối cùng cũng được phép bán ở Cuba thì Triều Tiên là nước duy nhất không bán thức uống nổi tiếng toàn cầu này.
Cố chủ tịch Kim Nhật Thành từng cho rằng: "Quần là trang phục thuộc về nam giới". Để tỏ lòng tôn kính với vị lãnh đạo của mình, phụ nữ Triều Tiên đều trung thành với những chiếc váy, từ chân váy hiện đại đến trang phục truyền thống có phần thân dưới dạng váy dài rộng. Luật cấm phụ nữ mặc quần dài đã tồn tại từ những năm 1970 và lãnh đạo Triều Tiên cũng đã phê chuẩn đạo luật: "Nghiêm cấm phụ nữ mặc quần tại nơi công cộng hoặc trong công sở", đặc biệt là quần jeans vì nó đặc trưng cho văn hóa Mỹ.
Chỉ có thể từ hai nước để tới Triều Tiên. Du khách để vào Triều Tiên đều chỉ có thể đi từ Nga hoặc Trung Quốc. Đây là những nước bạn lấy được visa Triều Tiên. Một số thành phố ở Trung Quốc có chuyến bay sang Triều Tiên nhưng nhanh nhất vẫn là từ Bắc Kinh. Tại Nga, du khách chỉ bay được từ Vladivostok, một thành phố khá biệt lập. Ngoài ra, nếu muốn ngắm cảnh đẹp bên đường đi, du khách có thể chọn cách đi tàu từ Bắc Kinh.
Bạn không được chụp ảnh bất cứ thứ gì xung quanh, dù là con người hay cảnh vật. Hướng dẫn viên sẽ ngăn chặn kịp thời nếu bạn vi phạm quy định này. Đặc biệt là khi chụp ảnh các công trình quân sự. Thậm chí ở cửa xuất cảnh, nếu nhận được báo cáo về việc chụp ảnh của bạn, nhân viên an ninh có thể yêu cầu bạn đưa máy ảnh và xoá những hình ảnh đó.