Cuộc sống này không ai là hoàn hảo, con đường ngắn nhất đưa bạn đến hạnh phúc không gì khác chính là sự thiện lương.
Nhân vô thập toàn, sự vô hoàn mỹ, có người thì khẳng khái, độ lượng bao dung, kẻ lại quanh co, so đo tính toán. Nhân sinh, mỗi người đều đang đi trên cuộc hành trình của mình, người đang tiến, kẻ đang lùi. Có những sự việc, bạn càng khẩn trương thì càng mệt, càng cưỡng cầu lại càng mất. Thế giới rộng lớn, lòng người đa đoan, vậy nên bậc quân tử gặp phải tiểu nhân đôi khi là điều khó tránh.
Bị hiểu lầm, hãy mỉm cười cho xong chuyện, bị ấm ức, cứ lặng lẽ bỏ qua. Thực ra, trên cuộc đời chuyện buồn chẳng ít nhưng niềm vui cũng không thiếu. Không có ánh mặt trời thì nghe gió thổi ngắm mưa rơi, không có hương hoa thì thưởng thức mùi thơm cây cỏ, không có tiếng đàn thì nghe tiếng côn trùng da diết.
Tâm tĩnh vạn sự bình, tâm vui vạn sự thuận. Bạn bè kết giao, quý trọng ở chân thành. Đường đời gian khó, tháng ngày luôn biến đổi, yêu và hận cũng dần dần theo đó mà đổi thay. Thế nên gặp khó khăn, oán giận hãy đổi góc nhìn, ắt sẽ có cái nhìn thoáng hơn.
Nicholas Winton – người anh hùng thiện lương thầm lặng cứu thoát hơn 600 đứa trẻ
Năm 1988, trong chương trình “That’s Life” của BBC, có một ông lão 79 tuổi được mời đến tham dự. Ông yên lặng ngồi ở hàng ghế đầu tiên của hội trường, đôi mắt nheo lại, trên gương mặt toát lên vẻ thanh bình.
Người dẫn chương trình chậm rãi kể về câu chuyện năm xưa. Rồi cô cao giọng, hướng đến mọi người đang ngồi dưới khán đài, và nói: “Xin hỏi, ở đây có ai đã từng là đứa trẻ được ông Winton cứu vớt hay không?”.
“Soạt“, tất cả khán giả có mặt ở hội trường đều đồng loạt đứng lên và đưa mắt nhìn ông. Không ai nói bất cứ lời nào, họ chỉ lặng lẽ mỉm cười, và hướng ánh nhìn về phía ông lão. Thì ra, khán giả tham dự chương trình đều là những đứa trẻ được ông cứu vớt năm nào.
Thời khắc đó, dường như cả thế giới đều ghi nhớ, chỉ riêng bản thân ông lại vô tình quên đi. Những đứa trẻ năm xưa với gương mặt ngơ ngác bước xuống xe lửa ngày ấy, giờ đây họ đều đã ngoài 50, rất nhiều người đầu tóc nay cũng đã bạc trắng.
Ông lão bối rối không biết phải phản ứng ra sao. Trước những nụ cười thân thiện và tràng pháo tay của mọi người, ông lão ngẩn người một lúc lâu. Ông kinh ngạc quay đầu lại, vẫn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra. Sau vài phút im lặng, toàn hội trường gửi lời chào đến ông, những tiếng vỗ tay vang lên hồi lâu vẫn không ngớt. Thì ra, ông lão đã cất giữ một bí mật to lớn suốt 50 năm, ngoài bản thân ông thì không một ai biết đến.
Vấp ngã rồi làm lại có sao đâu? Vấp ngã càng nhiều, khó khăn càng lắm thì nền tảng cho sự thành công sau này càng lớn. Điều cần thiết là đối diện với chính mình, nếu chiến thắng được chính mình thì còn điều gì không thể vượt qua. Trong đời dù trắc trở, va vấp ra sao, cũng đừng nên thay đổi thiện lương, bởi vì thiện lương chính là phúc báo, là chỗ dựa vững chắc của bạn.
Thật ra, làm người thì bao dung càng lớn thì thương càng nhiều, lòng càng dễ tha thứ thì hạnh phúc càng đong đầy. Biển trở nên vĩ đại là nhờ dung nạp trăm sông chẳng quản ngại chuyện trong hay đục, người có thể thành vĩ nhân là nhờ vui cái vui của thiên hạ, buồn cái buồn của thế nhân.
Chỉ cần bạn tiếp tục thiện lương thì nhất định sẽ thu được phúc khí.
Một lòng hướng thiện chính là tích đức. Làm người hành thiện chính là tích phúc. Hành ác mưu mô quỷ quyệt vĩnh viễn chẳng thể đấu nổi Trời. Không từ thủ đoạn vĩnh viễn chẳng thắng nổi thiện.
Người thiện bị người ta ức hiếp nhưng Trời lại bảo hộ. Người thiện bị người ta làm tổn thương nhưng Trời lại trợ giúp. Người thiện bị người ta lừa gạt nhưng Trời lại thương.
Người thiện lương, bị lừa chịu thiệt chỉ nhất thời, phúc khí sau này sẽ đến.
Trời không phụ người thiện lương, đem những gì bạn bị thiếu, bị mất bù lại cho bạn.
Thiện lương chính là phúc báo, bạn thiện lương thì bạn sẽ có con đường phía trước.
Do đó, làm người chớ bận lòng oán hận thiệt hơn, hạnh phúc chỉ có ở người biết nghĩ cho kẻ khác trước khi nghĩ cho bản thân. Thiện lương chính là con đường ngắn nhất, đưa mỗi chúng ta đến bến bờ hạnh phúc.
A Di Đà Phật....!