Bệnh tật là một nỗi khổ căn bản của chúng sanh, sanh lão bệnh tử khổ. Hễ có thân thì có bệnh, mà đã bệnh tật đau yếu thì không ai muốn và chẳng vui chút nào.
Người đời lập gia đình hay kết thân bạn bè quyến thuộc, một phần cũng để nương tựa nhau khi trái gió trở trời, ốm đau tật bệnh. Bởi khi khỏe mạnh người ta đã rất cần sự săn sóc, lúc ngã bệnh thì nhu cầu ấy càng nhiều và khẩn thiết hơn.
Săn sóc người bệnh dù thân hoặc sơ chính là hạnh nguyện “cứu khổ, ban vui”. Bệnh thì thân đau, tâm khổ nên trị liệu, sẻ chia và đỡ đần chăm sóc cho người bệnh là sự hiến tặng lớn nhất vì đó là việc họ cần nhất. Thế Tôn xem việc hiến tặng này là bố thí và khẳng định “bố thí tối thượng không gì hơn thí này”. Đích thân Ngài cũng thường săn sóc các đệ tử khi lâm bệnh. Cho nên săn sóc người bệnh luôn gặt hái được phước báo tốt lành.
Đức Phật đã từng dạy : Săn sóc người bệnh cũng như săn sóc Đức Phật. Nếu người ốm đó lại chính là Cha Mẹ chúng ta, thì sự săn sóc phải ân cần chu đáo gấp trăm ngàn lần. Trong tám phúc điền, phúc báo thăm bệnh, săn sóc người bệnh đứng đầu.
Kinh Ưu Bà Tắc Giới: Đức Phật ở trong vô lượng kiếp đã làm người Đại Thí Chủ, giúp khắp các kẻ nghèo khó, rồi mới thệ nguyện thành quả Chảnh Đẳng Chính Giác (quả vị Phật).
Kinh Vô Lượng Thọ: Nếu là phật tử, nên cúng dường những người tật bệnh như cúng dường Chư Phật không khác.
Kinh Phạm Võng: Nếu các vị Quốc Vương hay Bàlamôn (giáo sỹ quý tộc) thấy người già cả, tật bệnh, phụ nữ sinh sản... mà trong một niệm, đủ lòng đại từ, bố thí thuốc thang, ăn uống, áo mền... khiến cho họ được an ủi; tu phước như thế không thể nghĩ bàn (thành tựu vô lượng công đức).
Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bản Nguyện: Từ nay về sau cần thăm nuôi người bệnh. Nếu ai muốn cúng dường cho Ta (đức Phật) thì cúng cho người bệnh trước.
Kinh Phân Biệt Nghiệp Báo: Đem của bố thí làm cho chúng sinh ưa mến. Đem pháp bố thí thường được thế gian kính trọng. Thí của, được kẻ ngu mến. Thí pháp, được người trí trọng. Thí của phá trừ cái nghèo cùng về của cải. Thí pháp phá trừ cái nghèo cùng về công đức. Cho của là cho vui hiện tại. Cho pháp là cho vui tương lai.
Phật pháp tại thế gian – bất ly thế gian pháp. Quả vậy, bất cứ ở thời đại nào, Phật pháp cũng đều thích hợp với những hiểu biết, với trí tuệ của thế gian.
PS:Vì thế bạn muốn mình khỏe mạnh ít bệnh thì hãy rộng rãi bố thí tiền bạc, thuốc men, đồ ăn, uống cho người bệnh Quả báo bạn sẽ khỏe mạnh sống trường thọ.
TRÍCH "ĐẠI TẠNG KINH"
Như trong kinh nói thì Phật cũng không ở đâu xa! Ngài hiện đang ở xung quanh ta, rất nhiều. Nên muốn cúng dường Phật, hầu hạ Phật để gieo trồng phước báo, công đức thì chỉ cần săn sóc, trông nom người bệnh. Người thân của chúng ta đang bệnh, hãy cần mẫn săn sóc các vị. Người sơ với chúng ta đang bệnh, cũng cố gắng trông nom họ trong mọi khả năng có thể. Chỉ cần chừng ấy thôi là chúng ta đã gặp Phật, phụng Phật và đã làm theo Phật.
Đối với người con Phật, hạnh tu bố thí tài vật là căn bản và dễ thực thi nhất trong đời sống hướng thiện hàng ngày. Điều cần lưu tâm là săn sóc người bệnh “mới đúng là thí, thu hoạch quả báo lớn, được công đức lớn, tiếng tăm trùm khắp, được vị cam-lồ”. Phước báo săn sóc người bệnh hơn cả những sự “bố thí tối thượng”. Vì thế, hàng Phật tử chúng ta hãy hướng tâm về người bệnh: một lời hỏi thăm, một cử chỉ săn sóc ân cần, chia sẻ những kinh nghiệm trị liệu, thăm khám và cho thuốc để gặt hái quả báo lớn.
Quan trọng hơn, chư vị xuất gia sống đời sống không gia đình, chỉ nương tựa vào Tăng thân, khi ốm đau rất cần sự trợ duyên săn sóc của huynh đệ. Mặc dù đã phát nguyện xuất gia nhưng nếu chưa chứng quả thì lúc bệnh “thân đau, tâm khổ” cũng là chuyện bình thường. Một số vị xuất gia, sau một cơn bạo bệnh, vì một số chướng duyên không được huynh đệ săn sóc mà thối thất đường tu. Cho nên, Phật dạy người xuất gia “săn sóc người bệnh” không nhất thiết các Tỳ-kheo phải làm thầy thuốc, làm từ thiện giúp đỡ các bệnh nhân nghèo, mà chính là các Tăng (Ni) phải tự bảo bọc, săn sóc lẫn nhau mỗi khi trong hội chúng có người lâm bệnh.
Vậy nên, hãy săn sóc huynh đệ, người thân, và mọi người bệnh nói chung. Làm được như vậy là chúng ta đang phụng sự Thế Tôn, công đức và phước báo vô lượng.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT